Chắc bạn đang tự hỏi cái ông Will Smith là diễn viên và việc xếp gạch thì liên quan gì đến nhau?
Chẳng là tuần vừa rồi mình có gặp lại người bạn cũ và cũng tâm sự đến việc mình chẳng biết những thừ mình viết ra có ai đọc hay ai xem không. Việc mình viết ra là vì thú vui, nhưng một phần trong mình cũng có một chút lấn cấn vì mình viết ra mà không ai xem thì cũng hơi…buồn.
Bạn bảo mình, thực ra tớ đọc khá là kỹ những bài blog của cậu đó, tớ còn thích nhất là những bài cậu viết về bản thân nhiều hơn là việc bài viết về việc du học Mỹ cơ :)) (Vì vậy, bạn tôi, bài viết này là dành cho bạn 🙂 )
Chia sẻ của bạn làm mình vui lên một chút và mình cũng chợt nhận ra, cũng có rất nhiều bạn đọc blog của mình xong cũng bảo mình là cảm giác khá là thích và dễ chịu, có những người cũng muốn làm một chiếc blog này cũng để lưu lại những kỷ niệm và suy nghĩ cá nhân của bản thân. Điều này khiến cho mình phấn khởi hơn vì ít nhất những việc mình làm cũng có tác động không nhiều thì ít lên mọi người, và khiến cho mọi người có cảm xúc hoặc muốn làm một điều gì đó cho bản thân
Và đến hôm nay, thứ 7 hàng tuần, đáng nhẽ ra mình sẽ chia sẻ một bài viết khác, nhưng mình muốn đăng bài này lên trước vì nó cũng đúng với tâm trạng trong tuần vừa rồi của mình. Đó là lúc mình lung lay và mất niềm tin vào bản thân.
- Mình làm gì khi mình lung lay và mất niềm tin?
Đối với mình, mặc dù mình luôn cố gắng lạc quan, tích cực, nhưng không thể tránh khỏi có những lúc, mình chỉ muốn quăng hết đi, ngủ lăn ra và chẳng làm gì cả. Tuy vậy, khi chán, mình hay đi nói chuyện với bạn bè hoặc tìm đến với những cuốn mà mình ít khi đọc hoặc là những cuốn lạ lạ để thay đổi cảm giác. Thế nên nhờ đọc một cuốn sách gần đây mà mình đã nghiệm ra được một phương thức giúp vực dậy tinh thần, để khiến cho mình vẫn duy trì được mọi công việc và guồng quay như hiện tại mà không bị nhấn chìm lỉm hoặc dừng im không chạy được. Trước đó mình cũng có mơ hồ làm theo “phương pháp” này (nói phương pháp cho to tát), nhưng chưa bao giờ gọi tên được cách đó ra. Thật ra các bạn không cần phải đọc hết cuốn sách mà chỉ cần nghe tóm tắt sau đây của mình để rút ra bài học mà mình cho là quan trọng nhất! Và bài học này cũng đi theo mình từ việc mình đi làm, sắp xếp công việc, cuộc sống, lẫn việc tập thể thao như…đi leo núi trong nhà!
Tất cả đến từ một cuốn sách có tên “Will”
2. Will Smith và hành trình xếp từng viên gạch
Will Smith từ lâu đã là một trong những diễn viên yêu thích của mình bởi sự hài hước và ấn tượng anh để lại trong các bộ phim anh từng đóng. Từ “Pursuit of Happiness” cho đến bộ phim cao bồi – viễn tưởng – hành động “Will Wild West”, “Men In Black” và sau này là thần đèn trong Aladine (2019) đều khiến cho mình thích thú mỗi lần xem Will Smith đóng trong các bộ phim đó (việc ai đóng/lồng tiếng thần đèn hay hơn – Robbie William hay Will Smith – thì mình không bàn đến ở đây nhé hỡi các tìn đồ yêu điện ảnh, vì đó không phải trọng tâm của bài viết này)
Trong cuốn sách “Will”, Will Smith đã trải lòng một cách thành thực, từ lúc còn là một cậu bé lập dị bởi trí tưởng tượng phong phú trong khu phố, cho đến khi trở thành diễn viên nổi tiếng của Hollywood, một trong những nền tảng trụ cột mà cậu có được là nhờ có sự kỷ luật cực kỳ nghiêm khắc đến từ bố cậu. Mình cực kỳ ấn tượng bởi cách mà anh được dạy dỗ từ bé, cũng như nỗi khiếp sợ của anh đối với người cha luôn đòi hỏi tính kỷ luật thép, anh luôn gọi là “Daddio”. Chính người cha đó đã truyền cho anh một bài học mà mình nghĩ là rất ý nghĩa với Will vào thời điểm anh chỉ là một cậu bé.
“Đừng có lo nghĩ về những bức tường. Chỉ cần quan tâm đến một viên gạch mà thôi!”
Trái với suy nghĩ trước đây của mình, Will Smith không sỉnh ra trong một gia đình khá giả hoặc có truyền thống nghệ thuật. Cha anh là một người cực kỳ nghiêm khắc bởi ông đã nếm trải kỷ luật thép của quân đội (mặc dù ông cũng vô cùng bướng bỉnh và nghịch ngợm hồi còn đi học). Vì vậy ông đòi hỏi ở các con một tinh thần và kỷ luật thép y như vậy. Ngay từ chương đầu tiên, mình đã thấy việc ông đòi hỏi các con trai đang tầm độ tuổi cấp 1 phải xây một bức tường một cách chỉnh chu là điều cực kỳ vô lý, nhưng ông vẫn bắt chúng làm. Khỏi phải nói, Will Smith đã chán chường và thấy công việc này vớ vẩn và vô vị đến như thế nào. Nhưng anh vẫn làm theo lời cha dạy bởi nếu không sẽ bị ăn đòn nát đít hoặc bị tống ra khỏi nhà.
Và thế là Will Smith cùng người em trai đã ngày ngày lọ mọ đi trộn vữa, xếp gạch và chồng gạch lên từng chút một, từng chút một. Công việc đó đối với những người đàn ông trưởng thành thì chắc chỉ mất và ngày, nhưng với Will, công việc này dài lê thê như xây bức tường Vạn Lý Trường Thành đến mức không biết đến khi mình già khú rồi có xong được không. Có lần anh và em trai định bỏ cuộc và bảo “không biết bao giờ mới có thể xây được xong cái bức tường chết tiệt này” và “Chúng ta sẽ không bao giờ có thể hoàn thành nó được”. Khi đó bố của 2 cậu nhóc đã vô cùng tức giận và nghiêm mặt nói rằng: “Bọn mày không xây tường, việc của bọn mày chỉ là xếp gạch vào đúng chỗ của nó thôi”
Câu nói đó, cũng với nỗi khiếp sợ với người bố, khiến cho Will Smith và em trai giờ chỉ còn cách xây từng viên một, đắp từng viên một mãi cho đến phải cuối năm đó, thì mới có thể hoàn thành được bức tường đó. Khi hoàn thành xong bức tường “khổng lồ” đó, Will Smith đã chờ đợi một lời khen từ bố, hoặc bố sẽ nói rằng “ok vậy là xong rồi” và kết thúc công việc chết tiệt này đi. Nhưng những gì mà ông nói chỉ là “Vậy bọn mày đừng bao giờ bảo tao là không thể là được việc gì nữa nhé”
Kể từ đó, chính công việc xếp gạch và câu nói đó của bố đã giúp cho Will Smith có được những thành công như ngày hôm nay. Một bức tường gạch to lớn, vững chắc không tự nhiên mà có. Nó chỉ được hình thành từ việc xếp từng viên gạch chồng lên nhau mà thôi!
Việc xếp một viên gạch như lời bố của anh nói chính là ẩn dụ của việc dù có thế nào đi chăng nữa thì chỉ cần hôm nay làm được một điều nhỏ thôi, thì vẫn có thể xây được bức tường gạch vững chắc cho bản thân. Chỉ cần không bỏ cuộc và chăm chỉ, thì thành công nhất định vẫn sẽ đến, không hề nhanh, nhưng vững chắc và chậm rãi, từ từ như bức tường gạch anh đã xây hồi bé.
Đối với Will Smith, khi anh có album gặp thất bại? Xếp một viên gạch. Chia tay bạn gái? Xếp một viên gạch. Doanh thu phòng vé thấp kỷ lục? Xếp một viên gạch. Gia đình bất ổn? Xếp một viên gạch. Chính thái độ sống đó và sự chăm chỉ đã giúp cho anh vượt qua những thời kỳ khó khăn và tập trung cho sự nghiệp cũng như những điều quan trọng nhất của bản thân.
3. Mình đã đi “xếp gạch” như thế nào?
Từ câu chuyện của anh, mình sẽ luôn ghi nhớ việc “Xếp một viên gạch”. Bởi trong mọi công việc từ việc ở công ty, đến gia đình, những dự án cá nhân, trong mọi trường hợp kể cả có to lớn và khủng khiếp đến đâu, mình chỉ cần nhớ là việc nhỏ nhất mình có thể làm là “Xếp một viên gạch”. Nếu có khó khăn? Xếp một viên gạch. Bài viết không được đón nhận? Xếp một viên gạch. Có người chỉ trích? Xếp một viên gạch. Con ốm? Xếp một viên gạch. Chán nản trong công việc? Xếp một viên gạch. Bấy lâu nay mình vẫn vô cùng kiên nhẫn với những việc mình làm, dù nó có tốt đẹp hay tồi tệ đến đâu. Nhưng giờ mình đã có một sự hình tượng hoá nhất định cho những việc mình làm: Đó là chỉ cần xếp một viên gạch, thì mọi chuyện đều có thể hoàn thành được.
Bên cạnh đó, mình là một người có hoài bão, ước mơ và thích làm rất nhiều thứ. Nhiều khi, ôm đồm nhiều và làm nhiều khiến cho mình mệt mỏi, chán chường. Nhưng chỉ cần “Xếp một viên gạch” là mọi thứ được đảm bảo được vận hành và sẽ đến đích. Việc xếp một viên gạch của mình rất đơn giản. Chán đọc sách? Chỉ cần đọc thêm một chữ nữa thôi. Chán việc viết content? Chỉ cần ngồi viết thêm một chữ nữa thôi. Công việc không suôn sẻ? Chỉ cần dậy và đi xe bus đến chỗ làm, rồi tìm cách giải quyết. Gia đình có vấn đề? Ngồi xuống và nói chuyện để tìm cách tháo gỡ…Qua bao nhiêu lần, mình đều rút ra được việc mình cứ kiên nhẫn và làm từng điều nhỏ một để tháo vỡ và giải quyết, rồi sẽ “xếp một viên gạch” để vẫn có thể hoàn thành được việc mình muốn làm, rồi mọi việc sẽ ổn.
Chắc các bạn cũng thắc mắc tiếp là vậy thì việc này liên quan gì đến việc leo núi trong nhà như đầu bài mình có viết? Vậy mình sẽ làm một bài viết khác để phân tích thêm về việc này nhé không bài viết lại thành dài quá :))
Đó là bài học mà bố của Will Smith đã dạy cho anh và mình sẽ luôn ghi nhớ bài học này. Còn bạn, bạn đã xếp một viên gạch đễ xây nên bức tường vững chắc của bản thân mình chưa?
Nguồn ảnh: Google, Unplash, Pexels